Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Hạnh phúc giản đơn

Khi tôi viết về Hạnh phúc ,tôi đã nhận ra đây là một khái niệm rất trừu tượng và sẽ được cảm nhận theo nhiều suy nghĩ khác nhau.Nó cũng chính là câu hỏi đặt ra trong mỗi chúng ta xem chính mình hạnh phúc có hay không?Đúng thế,hạnh phúc bắt nguồn từ những điều hết sức giản đơn,không cầu kì,mĩ lệ.Ở đây,tôi không đi về nhiều khía cạnh,chỉ cảm nhận hạnh phúc từ những cái rất đời thường,mà chính cái đời thường đó vô tình ta không nhận ra.
Hơn hết tất cả,cũng từ sự cảm nhận của một thế hệ trước tôi,thầy Ngô Toàn Thắng lại có một hạnh phúc mà không mấy ai có.Phải chăng,khi đọc những lời chia sẻ về niềm hạnh phúc của Thầy,tôi như nghẹn đắng và thấy mình nhỏ nhoi.Cái hạnh phúc đang có đi cìng sự khát khao hạnh phúc sẽ trỗi dậy trong tiềm thức mỗi con người.Phải chăng  nó cũng đang trỗi dậy trong chính tôi:Hãy sống sao cho thật có ý nghĩa với cuộc sống của chính mình để đón nhận cái hạnh phúc lớn lao,hạnh phúc mang niềm vui đến cho đời.Hạnh phúc ngay cả trong đau thương!


HẠNH PHÚC - THƯƠNG ĐAU
(NSNA Ngô Toàn Thắng)
Hạnh phúc là gì?
Là một lần trở lại chiến trường xưa,
Cùng mẹ, cùng em và bao người thân nữa;
Cùng ôn lại kỷ niệm thời bom lửa,
Bên những tấm bia đồng đội lặng thầm.
Sự giao hòa cách trở dương - âm
Ôi hạnh phúc sao mà đau thương thế?
Hãy tìm lại  những gì có thể!
Để vơi nỗi đau trong lòng mẹ mất con,
Để vơi nỗi đau trong lòng vợ mất chồng.
Chỉ vơi thôi cũng gọi là hạnh phúc.
Hỡi những ai còn lương tri thôi thúc!
Hãy nghiêng mình nghe tiếng vọng thẳm sâu
Và hãy thành tâm sám hối, cúi đầu
Trước những linh hồn không bao giờ chết.
Hãy nhớ rằng họ vẫnnghe, vẫn biết
Mọi điều đúng, sai trên chốn trần gian;
Vẫn căm thù những kẻ bạo tàn,
Vẫn bênh vực,chở che lương thiện.
Đất nước một thời đi qua cuộc chiến,
Mất mát, hy sinh vì giải phóng con người,
Vì một điều giản dị :Giữ nụ cười
Trên môi mẹ,môi em và làn môi con trẻ.
Quyền được làm người đơn sơ như thế...
Kính thành dâng nén hương sâu.
Hạnh phúc là khi ta được cúi đầu
Trước những linh hồn thanh cao, thuần khiết.
Nơi hội tụ bản hùng ca trác tuyệt
Vang vọng muôn đời.
Ôi hạnh phúc - thương đau...

Hạnh phúc là gì?
(Ngô Vũ Minh Phương)

Hạnh phúc là gì ?
Là tiếng cười anh trong trẻo bên em,
Mềm mại trong em nỗi nhớ
Vần thơ yêu gài vội lúc gối đầu
Là cái hôn nhè nhẹ trên bờ mi rất mỏng,
Mỗi lúc anh bước chân về.
Hạnh phúc là gì?
Khi tiếng cười con vang rộng yêu thương,
Xiết chặt tim anh cùng tim em rất khẽ,
Se sẽ giọng cười êm ấm cả ban mai.
Hạnh phúc là gì?
Là bữa cơm canh xì xụp bên nhau,
Miếng thịt ngon em để dành anh trước
Câu cám ơn em thẹn đến chết người.
Hạnh phúc là gì?
Là khi anh đi xa,
Còn lại em và con nỗi nhớ
Thao thức từng đêm mong mỏi bước anh về........
Chiếc điện thoại nằm im bất động
Chỉ trưc kêu cho em với tay cầm,
Rồi thỏ thẻ tiếng anh rất khẽ
Vắng anh rồi em cứ ngủ ngon nha.
Con có cất tiếng gọi ba khi chợt thức,
Hãy vỗ về để tròn giấc say sưa.
Hạnh phúc là gì?
Là những điều giản đơn ta góp nhặt
Tưởng hay rằng ngày tháng chợt phôi pha.
Là những lúc đôi ta hờn giận
Nhận ra rồi hạnh phúc ở quanh ta.
Hạnh phúc đó ở đâu chạy trốn
Ai lẩn tìm sao mãi cứ quanh co?
Hạnh phúc là những điều không tưởng
Góp nhặt cho mình,hạnh phúc thật đơn sơ.
(Hải Dương tháng 5/2010)





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét