Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Nắng Thu

Tự bao giờ không biết nữa thu đã ngự trị trong tôi như một người bạn tri kỷ.Cứ khi thu về lại khiến lòng tôi nao nao một cảm giác khó tả ,niềm vui phấn khởi hiện rõ nét trên khuôn mặt rạng rỡ.Thu cũng chẳng phân trần gì,e ấp,lúc lại rộn ràng bên tôi .

Nắng thu vàng rực rỡ,soi rọi như mảng vàng long lanh hồn nhiên khó tan vỡ.Nắng thu dịu dàng e ấp như cô gái đang yêu còn thẹn thẹn,thùng thùng.Chỉ vô tình thôi,lá vàng nhè nhẹ vương trên đôi chân trần ai đang dạo quanh khu vườn vắng,tìm cảm giác tĩnh mịch cũng chẳng kịp giật mình bởi gió thu.Nỗi buồn vương mang của ai đó bất chợt được đánh thức làm thảng thối rồi bất chợt gọi:Thu về!

Lặng im trong đêm mưa gió, ôi gió thu buồn
Giấc mơ ngày xa xưa, theo gió lên đường
Nhắc ta tình son, khi ái ân tròn
Cùng người tình ấm trong chăn, những đêm mặn nồng

Không gian chìm lắng chờ thu chia tay hạ,tìm người xa lạ bấy lâu để nhân thêm thương nhớ.Ai đó dè dặt con tim đã nguội lạnh bấy lâu giờ ấm áp đến lạ thường.Nắng hanh vàng trải dài trên thảm lúa rực rỡ.Lá sen hồng e ấp cuộn tròn ngủ để lại cho cúc vàng tươi rực rõ khoe sắc mình.Mùi cốm thơm nồng ,mùi cay cay của bưởi làm xôn xao lũ trẻ ngây ngô.Áo trắng học trò vương mang bụi phấn tung tăng bước đến trường trong niềm hồ hởi.Ô hay!Thu đã về!



Thu cũng là mùa hẹn hò của bao đôi tình nhân,đợi mùa trăng lên nói lời thề nguyện.Bóng trăng cao vút sáng ngời ngợi soi rõ từng bờ mì,từng khóe mắt để họ tận hưởng hụ hôn dưới trăng mới huyền diệu làm sao.Nắng soi cả lòng người bơ vơ khi tạm biệt người xa vắng,chếnh choáng nỗi nhớ da diết hẹn thu sau.

Mùa thu khi lá đã úa, như mối duyên hờ
Nắng hanh vàng kia, ôi nắng mơ hồ
Nắng soi lòng người bơ vơ, ôi nắng thu mờ
Trở về ủ ấp tim ta, nắng soi lòng tạ

Mùa thu!Mùa của nắng!Làn nắng làm tan trong veo biết bao nhiêu câu chuyện kể ngày xưa cũ.Thèm được một lần thôi tắm dưới nắng thu dìu dịu,mát đến ngọt lành.Thèm được ước ao mình trẻ lại để hồn nhiên vô tư lăn trên bãi cỏ trên sườn đê ngắm ngọn tre làng.Thu rạo rực ,hối thúc con tim yêu căng tràn nhựa sống.

Mùa thu xưa có nắng, làn nắng ngọt mát da
Khi chúng ta đang còn trẻ và ước mơ
Đời ta bao gió bão, lòng gánh nhiều vết thương
Ta quá khôn lớn, nên xót xa trên nẻo đường


Thu cứ đến nhé,ta sẽ đón nhận thu,mang cho thu niềm yêu thương ngập lối.Chẳng để thu bẽn lẽn ,dịu dàng trước đông lạnh giá.Thu cứ chầm chậm bước tìm về nơi chốn cũ để thấy cái hư hao.Cú mênh mang theo làn gió để buông tóc thề,hẹn mùa yêu đương ta trọn đời hạnh phúc.

Thì xin Thu cứ tới nhé, xin nắng hơn nhiều
Nắng hanh vàng kia, xin nắng hôn vào
Trái tim dù bị hư hao, nhưng vẫn hoen màu
Chỉ còn làn nắng thu xưa, chiếu trong lòng nhaụ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét