Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Biển,anh và em!

Nắng cháy và khát bỏng giữa mùa hè oi nồng.Nắng khiến ai đó ngây dại trong sự háo hức đến nghẹt thở.Cảm giác tung tăng ra biển lại thúc giục nó vội vàng  bước chân đi.Biển.Chỉ nhắc tới thôi đã khiến nó thèm da diết,muốn chạy thật nhanh,mang đôi chân trần dạo quanh biển,hít hà hơi muối mằn mặn nơi đầu môi,hiêng hiếng cái nắng chao nghiêng nghiêng nơi vành mi.Thế thôi cũng đủ cho nó toả ra cái cảm giác nhẹ nhõm quanh mình.Nó yêu biển như người con của biển vậy.Chỉ có nó mới biết tại sao nó yêu biển đến thế!Phải chăng ,kỉ niệm xưa dội về bất chợt lung linh cũng nhanh chóng tan biến mọi suy nghĩ đương thời của nó,gói chặt nó lại với bao kỉ niệm yêu thương.

Anh đã từng dắt tay nó ra biển,ngắm biển về đêm lặng lẽ với con sóng dịu êm.Khi ấy ,cả thành phố lặng chìm trong giấc ngủ,chỉ còn lại nó và anh đứng tần ngần trước con sóng hiền hoà như tình yêu của anh chắt chiu dành cho nó.Anh hôn nó,mang cả vị mặn của người con trai đất biển lẩn khuất trong làn môi nhẹ như ru tình vào giấc ngủ đê mê.Ngày ấy anh và nó yêu nhau!

Nếu thật buồn em hãy về với biển
Về bãi cát xưa tìm dấu tích lâu đài
Em sẽ thâý cát dưới chân mằn mặn
Ngỡ chạm vào xưa cũ dấu chân ai

Nơi nó ở xa biển lắm,không dễ dàng để chạy một mạch ra biển như nơi anh.Vì thế,nó dìm nỗi nhớ anh vào nỗi nhớ biển cồn cào,mong manh.Đại dương mênh mông là thế mà khó có thể chôn chặt kỉ niệm yêu thương thủơ nào.Chỉ một chút thôi sẽ dễ dàng đưa nó trở lại với anh,với những dằn vặt,trăn trở đúng như một sự vô tình.Anh đi rồi,sẽ xa nó,chia đôi kỉ niệm đã góp nhặt trong suốt thời gian anh và nó bên nhau.Không buồn nhưng cũng không vui,đủ để mơn trớn nhau trong dè dặt yêu thương chợt về.Như biển nơi ấy,khi bình yên hết đỗi,khi lại gầm gào dâng lên con sóng bạc đầu.Yêu thương và biển cứ dè dặt bên nhau,canh cánh trong lòng để rồi nâng niu kỉ niệm xa vắng.
Nó muốn ngụp lặn dưới biển trong cái nắng trong xanh vắt kiệt vẻ đẹp thiên thần của tạo hoá.Khó có thể nói hết được cái cảm giác ấy,nhẹ nhõm đến vô hồn.Nó muốn lăn lộn với sóng ,kéo sóng vào lòng xiết chặt,không buông thả.Nó làm vậy để anh biết nó yêu và nhớ anh nhiều thế nào.Anh cũng yêu nó,nó biết nên càng ghì chặt sóng hơn.Sóng dâng cao nhưng không giận dữ,giống tình yêu nó không pha hờn ghen,nhẹ nhàng tới im lìm ,ngây ngất.Hình như,nhẹ nhàng quá,giản đơn quá cũng khó giữ tình yêu ở bên nhau.Và cũng vì đơn giản quá,mềm mại quá nên chia tay nhau rồi mà ta vẫn ở trong nhau.
Nó sẽ chạy trên bãi cát dài tìm anh,vơ vét hết lại kỉ niệm ngày nào.Cất giữ thật chặt cho dù biết yêu thương chỉ thêm ngút ngàn nỗi nhớ.Kệ!Vì nó yêu biển mà!
Gío tạt vào mặt,cát lấm lem trên gương mặt ngây ngô của nó.Nhưng nó thích thế,thích vờn gió với cát.Có phải dễ mà nó đựơc chạy ra biển như trước đây đâu.Hơn nữa,biển nơi nó ở chỉ nhờ gió gửi về thôi.Biển có anh xa lắm ,nước xanh trong vắt hoà cùng tình anh.Nhưng chỉ có ra biển,nó mới có cảm giác được gần anh,mới được anh hít hà vào đôi môi tê lạnh.Vì hơn tất cả tình anh nó nhận được khi anh gửi gắm gió mang đến cho nó,nó sẽ lặng thầm bên tình anh lặng lẽ thuở nào.

Nếu thật buồn em cứ về với biển
Biển vẫn xanh rờn như thủa ấy vừa yêu
Giấu hết bão giông vào đáy lòng sâu thẳm
Biển yên lành, biển hát phiêu diêu.

Hoàng hôn chìm khuất men theo núi ẩn lấp tận xa kia,chỉ còn lại nó ôm gọn lòng sóng biển.Ngọn sóng chao đảo,vùng lên rồi lại uốn mình ,cuộn tròn dáng nó bao bọc.Cứ thế,biển_nó và anh hoà với nhau cho hết ngày,hết thàng.Vẫn cái vị mằn mặn quem thuộc ấy,vẫn cái hôn nồng nàn cho nó tìm lại dấu yêu xưa...........
Khi nhớ anh,nó sẽ chạy ra biển.....................

Anh có nghe em hát biển chiều
Từng con sóng lao xao bờ cát trắng
Tựa trong gió mùa về đàn hải âu dịu dàng chở nắng
Xôn xao lòng em khi biển hát dịu êm
Sâu kín trong lòng em biển chiều
Từng con sóng lao xao ngoài năm tháng
Tình yêu ơi dịu dàng xua bao nỗi nhọc nhằn cay đắng
Em trao tình anh khi biển hát dịu êm
Em xin yêu em trọn đời
như con sóng vỗ ngoài biển khơi suốt cuộc đời ôm mãi bến bờ
sóng mãi bắt đầu cùng bờ như nơi nào trong con tim em . . .
Em xin yêu Anh trọn đời
như con sóng vỗ ngoài biển khơi suốt cuộc đời ôm mãi bến bờ
Sóng mãi bắt đầu cùng bờ như nơi nào trong con tim
Em . . . yêu Anh


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét