Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

TIẾP TỤC SUY NGẪM VỀ VĂN HÓA

Tham luận về câu chuyện thơ của thầy Ngô Toàn Thắng:
Có nhiều cách diễn đạt về tình mẫu tử với những cung bậc thăng trầm, gây ấn tượng xúc động, thậm trí trào nước mắt.Kể ra sẽ là thừa vì ai đã chẳng ít nhất một lần được nghe về điều đó.Hôm nay tôi xin kể theo cách riêng của mình bằng thể loại văn vần tự do về tình mẫu tử, phỏng lại câu chuyện bà nội tôi kể nhiều lần từ ngày tôi còn bé tý.Mời các bạn cùng nghe và bình loạn cho thỏa thích.Tôi xin cảm ơn trước đã.
Chuyện thế này: 
TÌNH MẪU TỬ BẢN NĂNG?

Ảnh này chỉ mang tính minh họa

Cả ngày rình rập, lặn lội, leo trèo,
Chưa tìm được con mồi nào để bắt,
Bụng đói cồn cào, mặt trời sắp tắt,
Hẩm hưu, chán chường, đành phải về thôi.
 Người đi săn cùng con chó đang ngồi.
Trên cây cao, tổ chim rơi xuống đất.
Con chó nhẩy chồm lên, sủa gắt;
Miệng ngoác to, thè cái lưỡi đỏ lòm.
Tội nghiệp thay những chú chim non…
Bỗng chim mẹ vụt từ đâu xà xuống,
Bình tĩnh, tự tin, không hề luống cuống,
Đầu,mỏ,cánh,chân toát lên vẻ cang cường;
Đặt giữa tổ chim và miệng chó:Một tình thương-
Tình mẫu tử - Bản năng:Muôn loài đều có.
Dù có thể sẽ đớn đau, cực khổ,
Tuyệt vọng, đường cùng, chim mẹ vẫn liều thân.
 Thoáng chút phân vân…
Hay là lòng khâm phục?
Con chó lùi.
Người đi săn húng hắng ho lục khục
Rừng già xào xạc lá rơi.
Một áng mây chiều lờ lững êm trôi.
Người thợ săn và con chó lại ngồi,
Nhìn mẹ con chim vừa qua cơn hoảng lọan.
Một thoáng nghĩ suy… Trời chiều chạng vạng:
“Mẫu tử-bản năng hay lẽ sống, tình người…”?

Tình mẫu tử,đó là thứ tình cảm mà không gì sánh bằng.Cũng như thầy Ngô Toàn Thắng đã nói ở trên:”Có nhiều cách để diễn đạt về tình mẫu tử với những cung bậc thăng trầm,gây ấn tượng sâu sắc,thậm trí trào nước mắt.Kể ra sẽ là thừa vì ai đã chẳng ít nhất một lần được nghe về điều đó”.Hay hơn nữa,điều hạnh phúc nhất khi ai đã từng là mẹ để cảm nhận sâu sắc hơn tình mẫu tử.Đã quá nhiều lời ca tụng về tình mẫu tử,nhưng mấy ai lên án hay chưa?
Câu chuyện bằng thơ của thầy thật tinh tế,nó không khó hiểu mà đơn giản đi vào lòng người bằng cách kể chuyện rất tài tình,dễ hiểu.Người mẹ che chở cho con không chỉ trong cuộc sống hàng ngày,trong miếng ăn ,giấc ngủ mà ngay cả trong lúc con của mẹ gặp khó khăn,mẹ cũng giương thân mình ra che chở,hi sinh.Cuộc sống của con là nguồn vui,niềm hạnh phúc của mẹ.Một thoáng con cười là mẹ như thêm nhựa sống.Đã vội qua nhanh 9 tháng 10 ngày mẹ mang nặng con để cảm nhận từ từ cuộc sống của người mẹ có con,để cuộc đời mẹ thêm ý nghĩa.

   Tình mẹ là thế đó!Ta chắt lọc hết những ngôn từ đẹp để nói về tình mẫu tử.Nhưng vô tình ta vẫn nhói đâu cho những ai đã được làm mẹ mà chối từ nghĩa vụ tuyệt vời đó.Tôi đã được chứng kiến cảnh bà mẹ dứt ruột đẻ con lại vội vàng bỏ con bên sọt rác.Đau đớn hơn nữa chính mắt tôi chứng kiến cảnh một bà mẹ nào đó sẵn sàng vứt bỏ con mình khi vừa lọt lòng vẫn còn nhau thai đem cho vào bọc ni lông vứt xuống hồ.Cũng là tình mẫu tử đó hay sao?Rồi người mẹ nhẫn tâm bỏ con cho ai đó rồi dứt áo theo cuộc sống mới.Thực tế mới nhức nhối làm sao!
Xã hội là vậy phải không các bạn?Đó chỉ là vết nhơ nhưng cũng đủ cho biết bao con người chúng ta nhói đau,nỗi đau chạy xuyên suốt đến tận xương tuỷ.Quay ngược trở lại,đó là mong muốn làm mẹ của bao người hiếm muộn,họ khao khát một lần được đau đớn,được ôm con của mình trong vòng tay để chuyền cho con dòng sữa ngọt ngào nuôi con khôn lớn.Lòng quặn thắt khi nước mắt trào dâng với khao khát một lần được nghe con gọi mẹ.Cái niềm ao ước tưởng nhỏ bé ấy sao lại khó thành đến thế.Ai là phụ nữ chẳng mong được tặng thiên chức tuyệt vời này.

   Sẽ tốn giấy mực để nói được hết những điều mà thầy Ngô Toàn Thắng đã chắt lọc thành một câu chuyện thơ.Cũng nhẹ nhàng là tình mẫu tử như nhắc nhở  những ai đang giữ thiên chức này,hãy ôm con mình chặt hơn nữa trong vòng tay âu yêm,đừng nỡ vội để tuột mất sẽ thấy cuộc sống sẽ chẳng có ý nghĩa gì.Còn gì vui hơn tiếng nói trẻ thơ,vui hơn khi nhìn công nuôi dưỡng của mình đã cho con khôn lớn.
Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời này lòng mẹ vẫn theo con.
   Và chính chúng ta cũng sinh ta và lớn lên từ bầu sữa mẹ,từ những giọt mồ hôi ngọt ngào chảy quanh khoé miệng cảm nhận được nỗi nhọc nhằn qua năm tháng bên con được mẹ dành cho.Ta đươc làm con rồi mới làm cha mẹ.Quy luật ấy sẽ không bao giờ thay đổi.Có người con nào không muốn mẹ mình vui,hạnh phúc.Có người mẹ nào lại chối bỏ mong ngày được hái quả.Niềm ao ước ấy có cả trong con và mẹ ,mới tạo thành một biển sóng, sô tình yêu của mẹ lên bến bờ hạnh phúc của con.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét