Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Viết tặng hai người Mẹ!


Đêm  thu buông chùng xuống không gian tĩnh mịch.Tiếng kẽo kẹt võng đưa theo lời ru đâu đây giữa đêm khuya bỗng đánh thức giấc tôi.Gío lùa nhè nhẹ!Nhìn con gái đang ngủ say ,đôi mắt khép chặt thật đáng yêu.Tháng bẩy về,cái hiu hiu của gió thu mới rón rén,chưa kịp đặt chân nhưng cũng khiến cho mọi người khoan khoái ,dễ chịu.Trăng ẩn mình đêm nay ,đêm lại càng đêm với bóng tối bao trùm.Tháng bầy mưa ngâu ,mưa rả rích thẫm đẫm lòng người về mối tình chàng Ngưu,nàng Nữ.Tháng bẩy,lại một lần nữa đi sâu vào tiềm thức con người với bao yêu thương:Mùa Vu lan về thật rồi!
      Không chỉ những ngày này chúng ta mới nhớ và nghĩ tới những người sinh dưỡng mà phải chăng ,một lời nhắc nhở nhẹ nhàng tới phận làm con:Hãy yêu thương cha mẹ mình bằng tất cả cuộc đời mình dành trọn.Kiếp luân hồi là vậy,khi sinh ra ta làm phận con,tới lúc trưởng thành ta cũng sẽ làm cha,làm mẹ.Công sinh dưỡng và báo hiếu không mang ra đếm kể,chỉ có đong đầy thêm tình nghĩa ,đạo làm con.
      Tôi hạnh phúc khi trên ngực áo mình được cài những bông hoa hồng sắc thắm.Người mẹ sinh ra và nuôi dưỡng tôi bằng giọt sữa ngọt ngào vẫn luôn dõi theo từng bước đường tôi đi.
''Con dù lớn vẫn là con của Mẹ
Đi suốt đời này lòng Mẹ vẫn theo con''.
        Mẹ yêu của con!Bao năm tháng tảo tẩn nuôi con đã vôi vã trôi đi,chỉ có con đường tương lai đang chờ đón  trước mặt rộng thênh thang bước.Nỗi nhọc nhằn  in sâu trên đôi mắt thâm quầng của mẹ như nhắc nhở .Ngần ấy thời gian,ngần ấy nối lo âu vất vả của mẹ để mong con lớn khôn.Sao quên được bao kỉ niệm thời ấu thơ của con đã cùng  mẹ gắn liền với nỗi nhọc nhằn của sự nghèo khó.Thời gian thấm thoắt thoi đưa,con của mẹ trưởng thành và vội bước.Bao lời lẽ thân thương vẫn cứ vang vọng bên con.Cả những giọt nước mắt mẹ thấm đẫm nỗi vất vả hoà tan cùng niềm tin luôn nhắc nhở .
Khi con còn bé bỏng như con chim non
Hình dáng mẹ gầy gò
Đã trở thành quê hương con đó.....
Ôi tấm lòng của mẹ quá bao la
Con ngây ngất nhoà mình vào đó
Để mỗi ngày tiếng chân vang đầu ngõ
Hiều rằng mình cần mẹ biết bao nhiêu.
        Mẹ của con!Gái lớn theo chồng là lẽ đương nhiên.Và con của mẹ cũng đã đón nhận thiên chức thiêng liêng là làm vợ và làm mẹ.Lời mẹ dặn con bấy lâu vẫn gói ghém bên cuộc đời mình.Con như bao người phụ nữ khác,được mang niềm hạnh phúc đón nhận người mẹ thứ hai,người không trực tiếp nuôi con bằng dòng sữa ngọt ngào nhưng đã truyền dòng sữa ấy qua người con yêu thương,đó là chồng con.Bước chân về nhà chồng,con đón nhận nụ cười thân thương của mẹ.Khái niệm mẹ chồng tiêu tan trong con khi đôi mắt mẹ ánh lên ngọn lửa ấm áp soi rọi lòng con.Mẹ dìu dắt con bằng những câu chuyện kể ngày nào.Ai cũng vậy,cái nghèo khổ khiến ta bước đi vững chãi trên đường đời.
Image and video hosting by TinyPic
       Sinh ra và lớn lên nơi đô thị không ồn ã,lại học xa nhà nơi phồn hoa đất hứa,con trầm mình bởi cuộc sống cam go nên về với mẹ,đôi bàn tay chai lên bởi sự vất vả sáng nắng ,chiều mưa,đẩy lùi nỗi cực nhọc của me không xa lạ gì với con.Trong câu chuyện mẹ kể ,con học được biết bao điều từ sự yêu thương,nhẫn nhịn,chịu đựng,vượt qua mọi khó khăn để chống lại cái nghèo khó.Một thân một mình nuôi bốn người con ăn học trưởng thành,bố đi bộ đội xa nhà.Cảnh một nắng hai sương, tự lo liệu cuốc sống cứ thế dày lên theo năm tháng.Hạt thóc,cây lúa là bạn tri kỷ mỗi khi nghèo đói.Tiếng con khóc đòi sữa mẹ lại là lời thúc giục mẹ vững vàng đôi vai.Chẳng kịp để nước mắt rơi cho bớt nỗi nhọc nhằn,mẹ cú thế lam lũ với những vất vả đời thường.
             Thời gian lặng lẽ trôi,trôi luôn cả bao toan lo của mẹ để giờ đây mẹ trở về với niềm vui ,sự trưởng thành của con cái.Mẹ vẫn thế,mỗi lúc con trở về với mẹ,chẳng khác xa cái dáng mẹ thấp gầy lom khom chạy nhanh bước chân ,lo từng bữa cơm đạm bạc nhưng ấm cúng lạ thường.Chưa một lần trong con loé lên ý nghĩ về mẹ chồng,ví câu ca người đời hay nói.Cũng có lúc con khiến mẹ buồn lòng man mác,con cũng vậy,băn khoăn bởi đạo dâu con có chăng tròn chữ hiếu.Thế nhưng sợi dây vô hình lại thắt chặt tình cảm mẹ con,chỉ để lại nỗi lòng sâu kín con dành cho mẹ.
         Cám ơn cuộc đời này cho con có mẹ,hơn thế nữa,mẹ đã ban tặng cho con món quà vô giá là người chồng con yêu thương .Anh ấy hội tụ sự giỏi giang ,hiền từ của bố,sự chăm chỉ ,tần tảo của mẹ.Hội tụ lớn nhất tình yêu thương của bố mẹ ,sự săn sóc đến gia đình bắng tấm lòng người cha,người chồng và người con.Con hạnh phúc khi được làm con của mẹ!
Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nỗi thời gian?
ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày một già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.
         Mưa rơi nhè nhẹ thấm vào lòng đất sâu báo hiệu một mùa Vu lan về trong niềm vui của chính tôi.Mong sao trời mau sáng,tôi sẽ chạy thật nhanh về với mẹ,ôm mẹ thật chặt ,chặt hơn nữa vào lòng mình mà nói rằng:Con là người hạnh phúc vì bên cạnh con luôn có hai người mẹ .Con sẽ sống trọn tình con để đong cho đầy tình mẹ bao la.Và con luôn nhớ:Nghề đẹp nhất,quan trọng nhất trong tất cả mọi nghề là nghề làm mẹ.Đó là nghề đòi hỏi nhiều tri thức nhất trong mọi lĩnh vực.
''Đi khắp thế gian không ai tốt bằng MẹGánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha
Nước biển mênh mông không đong đầy tình Mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công Cha.
Tần tảo sớm hôm Mẹ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy Cha che chở đời con
Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt Mẹ nghe con''.
         Trở về giấc ngủ muộn,ôm chặt con gái vào lòng ,hai hàng mi nhoè nươcs tự bao giờ.Tôi ôm con bằng chính tình yêu của người mẹ,che chở và truyền hơi ấm cho giấc ngủ con trọn vẹn.Rồi ngày mai con gái của mẹ cũng sẽ lớn,mẹ tin con sẽ đón nhận được yêu thương hôm nay của mẹ dành cho con,những tin yêu và sự mong mỏi mẹ đang chờ đợi ở tương lai con.Đôi mắt hấp háy nhè nhẹ,con cựa mình ,đôi môi mỉm cười trong giấc ngủ hiền hoà như muốn nói với mẹ:Khi con lớn,con cũng sẽ chắp nối tình yêu của mẹ:Con yêu Mẹ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét