Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Đón gió trong yêu thương

Xuân đến rồi xuân lại qua,cứ vậy theo quy luật của thời gian ,chỉ có con người của chúng ta là muốn ngừng lặng tất cả để dồn nén sự yêu thương,tận hưởng những giây phút đẹp đẽ trong cuộc đời.Mùa xuân là mùa để cho con người cũng như vạn vật giao thoa hoà quyện cùng nhau,làm cho đất trời thêm rộng mở.Niềm vui của con người cũng được nhân lên khi mùa xuân đến.Sự giả tạo dường như bị đẩy lùi ra xa,chỉ còn lại nhựa sống yêu thương lan toả khắp nơi đây.Sự chân thành luôn song hành với vĩnh cửu,chắp cánh cho tình yêu,tình bạn bay xa.Nốt trầm xao xuyến là thế,đủ đọng lại trong bản nhạc tình người câu ca ấm áp ,ngọt ngào.Tôi đưa mình vào một thế giới huyền ảo,nơi có mình được sống chan hoà với lòng người,với những trải nghiệm của cuộc sống mà chẳng mấy dễ ai có cơ hội đăth chân đến.Cũng chính nơi đây,một ngôi nhà ấm áp,một con đường rộng thênh thang không trải hoa hồng,ghập ghềnh lại có tất cả:niềm tin,ngọt ngào,chia ly,hờn giận.........Để thấu hiểu điều đó ta không dễ dàng đến rồi vội vã ra đi,bẽn lẽn hay thầm lặng mà được thả sức mình vùng vẫy để rồi nhận lấy niềm vui,hạnh phúc,đôi khi hơn thế nữa.Hãy tin tất cả mọi điều đang có trước mặt ta là sự ban tặng nhé!Dù là buồn hay vui,sự trống trải hay hờn giận,sẽ là món quà vô giá cuộc sống cho ta.Hãy đón nhận!

Đất trời đang giao thoa nghiêng ngả,cái se se lạnh của mùa xuân đã núp sau lưng bầu trời thăm thẳm,nhường chỗ cho cái nắng oi ả rực rỡ của mùa hè.Đón nắng về ,lòng người như rạng rỡ hơn,không chật hẹp tù túng hay co ro trong cái e ấp của gió xuân thì nữa.Tôi đi trong ban mai,trong ngày mới tìm ra cái trong trẻo của đất trời,của tình người ban tặng.Dấu chân tôi đã in ở nơi nơi,những có lẽ nơi ấy,tình người  như có sức hút đến lạ kì làm  tôi luôn trăn trở.Sự chân thành cùng với tỉnh cảm gắn bó ,như có chất keo dính chặt lại không tách rời.Nơi ấy lạ mà quen,quen mà lạ khiến cho kẻ đến ngẩn ngơ,kể về hững hờ.
Tết thanh minh đến rồi,mùa xuân lại nhường chỗ cho mùa hè êm dịu,ta cũng tạm rời những chuyến đi chơi thân mật để tiếp tục hành trang cuộc đời mình.Một lần gặp gỡ là bao nhiêu sự hân hoan.Cám ơn những cái bắt tay thân mật,cám ơn những nụ cười thân ái,cám ơn câu chuyện bạn đã đọc cho tôi nghe để tôi hiểu rằng,cuộc sống tôi luôn cần có bạn.Bạn thật ý nghĩa trong cuộc đời tôi.Cám ơn người thầy chưa 1 lần dạy dỗ nhưng vẫn đón nhận học trò với niềm hăng say học hỏi.Cảm ơn tình người đã mang đến cho tình người được nhân đôi.Niềm vui hôm nay có được sẽ nối tiếp ngày mai.Yêu thương sẽ mãi là yêu thương,bạn nhé!
(Entry gửi tặng những người bạn thân mến ở Đông Anh sau buổi gặp mặt đầu xuân)
Chủ nhật chẳng biết làm gì 
 Đành tạm gác bút để đi rong dài
Trên đường gặp mấy cao bồi 
Cả nam lẫn nữ đi chơi đình làng
Sáu người nam nữ thật sang
Đứng thành một hàng họ chụp ảnh chung
Nhìn mãi chẳng thấy anh Hùng
Chỉ thấy có  Bạch Thiên Hương quê mình
Có Vân Anh có Vân Uyên
Có anh Toàn Thắng tình duyên thầy trò
có Xuân Tuyển cùng hẹn hò
Có chàng Thông cũng lần mò đến đây
Ấm thêm tình nghĩa trò thầy
Đình làng cảm   động ngất ngây tình người


Những hình ảnh để nói lên tất cả tấm lòng của chúng ta dành cho nhau!

Luôn bên nhau trong niềm vui

Nâng chén chúc mừng cuộc hội ngộ

Nghệ thuật chỉ tồn tại khi ta hiểu được giá trị của nó


Chàng trai đất Đông Anh

Góc nhỏ quê hương cũng đủ lưu giữu tình cảm con người
Sự hân hoan chào đón khiến lòng người say men tình thân ái

Giây phút lưu danh được bày tỏ

Nét duyên con gái Đông Anh
Lạ thành quen,quen thành lạ
Là bạn rồi ta hãy ở bên nhau
Một chút là mình thôi để dang rộng đón ngày mai
Cả một chút nghiêng mình để chia tay sự ồn ã


Bên giếng tiên không bao giờ cạn
Như tình bạn sẽ mãi với thời gian!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét